"Anh não tàn sao? Anh mạnh lắm sao, lấy đâu ra lực lượng muốn tôi làm bạn gái anh?" Hoắc Vi Vũ cả giận nói, sắc mặt đỏ lên.
Tô Bồi Ân nắm cằm của cô.
Tay Hoắc Vi Vũ cũng hướng đến mặt anh.
Tô Bồi Ân không phòng bị, bị cô đánh một cái.
"Bốp." Khí lực rất lớn.
Tô Bồi Ân dừng một chút, trong mắt lướt qua một đạo lệ khí, nắm chặt vai cô, bổ nhào vào.
Hoắc Vi Vũ bị đặt lên đầu gối.
Anh hướng thẳnh đến cổ của cô, hôn xuống.
Mùi của cô rất thơm ngọt, mềm nhũn, giống như gạo nếp.
Ngoài ý liệu dễ ngửi, giống như có cái gì đó đang gãi tim của anh.
Thân thể có phản ứng.
Được rồi, cơ bản anh không hề động vào ôc.
Chỉ là lừa cô.
Hoắc Vi Vũ thật đúng là đồ ngốc.
Anh muốn cô, sẽ làm cô cam tâm tình nguyện, như thế mới thú vị.
Làm lúc cô hôn mê? Không có ý nghĩa.
Trước khi cô không buông xuống Cố Cảo Đình, anh không thể đụng vào cô.
Không phải anh bị mang nón xanh.
Về sau đi cùng với anh, cô trung thành với anh liền tốt.
Về mặt tình cảm anh mắc bệnh thích sạch sẽ vô cùng nghiêm trọng, thà ít mà tốt.
Hoắc Vi Vũ liều mạn giãy dụa, đẩy anh ra, đẩy không ra, cô liền cào anh.
Tô Bồi Ân nhíu mày, buôn cô ra, nhìn cánh tay của mình.
Bọ cô cào cấu mấy chỗ.
"Hoắc Vi Vũ, em là cầm thú sao?" Tô Bồi Ân nhíu mày:
"Tôi hôn em một cái, em cũng không thiếu một miếng thịt, nếu không thích, thì tắm là được, cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636068/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.