Ánh mắt của cô ôn nhu, thở ra hơi thở, hương thơm thanh nhã, dừng ở trên mặt anh.
Anh cũng có thể cảm giác được tay cô xuyên qua tóc của anh, nhè nhẹ ngứa.
Anh chậm rãi hướng tới môi cô.
Hoắc Vi Vũ cảm giác được anh tới gần, nhớ tới Tô Bội Ân cũng hôn cô, trong lòng lộp bộp một cái, chột dạ kịch liệt, thối lui về sau một bước, “Thổi đi, em đi chuẩn bị mì gói.”
Cô đem máy sấy nhét vào trong tay anh.
Cố Cảo Đình hơi nhíu mày, ánh mắt thâm vài phần, nhìn bóng dáng cô.
Cô giống như…… Không muốn thân anh.
Còn đang để ý chuyện linh kia sao?
Hoắc Vi Vũ đưa lưng về phía anh, đem lạp xưởng, dưa muối, để vào mì ăn liền.
Cố Cảo Đình đi tới, tốc độ ở trên môi cô chạm vào một chút.
Chạm vào một chút, liền thối lui.
lưng Hoắc Vi Vũ cứng còng.
Tim, bay nhảy nhanh.
Cố Cảo Đình cư nhiên nổi lên chơi đánh lén.
Cái này quỷ ấu trĩ.
Cô nhìn về phía Cố Cảo Đình, anh thực tự nhiên kéo ghế dựa ra ngồi xuống.
Giống như nụ hôn kia, là vợ chồng bình thường thăm hỏi tự nhiên.
Hoắc Vi Vũ liếm liếm môi, lại đi truy cứu, có vẻ quá cố tình.
Rốt cuộc bọn họ không phải lần đầu tiên hôn môi.
Chỉ là lần hôn này, cùng với trước kia bá đạo, cường thế thực không giống nhau.
Giống như mối tình đầu thời điểm mưa bụi mênh mông, càng làm cho người lưu niệm và ghi khắc.
“Muốn chân gà không?” Hoắc Vi Vũ lắc lắc chân gà chân không trong tay.
“muốn.” Cố Cảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636080/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.