Hoắc Vi Vũ kinh ngạc nhìn anh.
Hạnh phúc tới quá nhanh, cô sợ chạm đến không kịp.
“anh nói chính là sự thật?” Hoắc Vi Vũ lại lần nữa xác nhận.
Tô Bồi Ân trầm mặc một chút, trong mắt u ám, lên tiếng, “uh.”
vành mắt Hoắc Vi Vũ đỏ, tức khắc cảm thấy ủy khuất, lên án: “nếu anh không thích tôi, làm gì phải cho tôi uống thuốc, anh biết danh tiết đối người phụ nữ có ý nghĩa ra sao không?”
“lúc cô ngủ so với hiện tại nhu thuận đẹp ngọt ngào hơn nhiều.” Tô Bồi Ân giải thích một câu.
Hoắc Vi Vũ một cái tát lại lần nữa chụp tới ót anh, thật muốn bóp chết anh, “Vậy anh không được tôi cho phép chạm vào tôi sao?”
“Là cô cầu tôi thượng.” Tô Bồi Ân lười nhác nói.
Hoắc Vi Vũ thật sự bóp lấy cổ anh, không bình tĩnh nói: “Là anh cho tôi uống thuốc trước, anh sao có thể như vậy. anh có biết như vậy, tôi và Cố Cảo Đình căn bản là không đi xuống.”
Tô Bồi Ân liếc xéo hướng cô, gục xuống đôi mắt, giọng lại vài phần bén nhọn, “cô còn muốn cùng anh đi xuống? hôn lễ anh ta và Đan Địch Tư Lục Phỉ định vào ngày 9 tháng sau, ngày 9 tháng 9, cô biết ngày này có ý nghĩa ra sao? Lâu lâu dài dài. Lâu dài!”
Hoắc Vi Vũ cho rằng chính mình sẽ không để ý.
Chính là, nghe được hôn lễ anh ta và Đan Địch Tư Lục Phỉ định vào ngày chín tháng chín, lòng cô như cũ như bị ong mật chích một chút.
Độc tố thông qua trái tim cô chảy khắp người,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1636093/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.