Bạch Du chỉ lấy một phần nước hầm xương cho Giang Lâm.
Nước hầm xương to này không có mùi tanh chút nào, màu trắng sữa, nhìn vào đã thấy rất ngon miệng.
Tạ Húc Đông còn muốn chia một phần nhưng Giang Lâm chỉ liếc nhìn anh ấy: Cút.
Đuổi Tạ Húc Đông đi, anh mới cầm nước hầm xương lên uống, vừa vào miệng đã cảm nhận được mùi thịt nồng nàn, ngọt ngào.
Giống như mùi vị của cô vậy.
Giang Lâm lại uống một ngụm, bình giữ nhiệt vừa vặn che khuất khuôn mặt anh, không ai nhìn thấy khóe môi anh cong lên.
Ăn xong, cuộc thẩm vấn tiếp tục.
Tề Diệp Chu là một kẻ cứng đầu.
Điều này mọi người đã có sự chuẩn bị từ trước.
Một người có thể trốn trong gác xép mười lăm năm, trí tuệ không phải người thường có thể so sánh được.
Giống như trước, dù họ hỏi gì Tề Diệp Chu cũng không lên tiếng, dùng sự im lặng để chống đối.
Nhưng không phải ai cũng cứng đầu.
Hai mẹ con nhà họ Ngô không chịu nên đã khai ra trước.
Hóa ra lúc nhỏ mẹ Ngô và Tề Diệp Chu là thanh mai trúc mã, nếu không phải mẹ Diệp không đồng ý thì hai người đã suýt kết hôn, sau đó nam hôn nữ gả, mỗi người lập gia đình riêng, sau đó Tề Diệp Chu gia nhập Đảng Quốc Dân nên hai người mất liên lạc, cho đến mười lăm năm trước, Tề Diệp Chu mất tích nhiều năm đột nhiên xuất hiện trước mặt mẹ Ngô, hy vọng mẹ Ngô có thể che giấu gã ta.
Tục ngữ có câu nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2697409/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.