Bạch Du: “Ăn cơm đi, ăn no rồi có khi sẽ biết mình muốn cái gì.”
Không có gì mà một bữa cơm ngon không giải quyết được, nếu như có, vậy thì hai bữa.
Lâm Hướng Tuyết: “Được, sáng sớm tớ đã ngửi thấy mùi thơm rồi, cậu làm món gì thế?”
Bạch Du: “Sườn hầm khoai môn. Nhắc mới nhớ, dạo này Tường Vy bận cái gì mà không gặp được vậy?”
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Ngay giây sau, ngoài sân đã truyền đến tiếng gọi cửa của Tôn Tường Vy, Lâm Hướng Tuyết đứng dậy chạy ra mở cửa.
Tôn Tường Vy bê đĩa bánh trứng rau chân vịt nói: “Tớ đoán là hai cậu chưa ăn nên mang cơm sang ăn chung với hai cậu này.”
Nói rồi cô ta cũng chẳng hề khách khí, quen cửa quen nẻo đi thẳng vào phòng bếp xới một bát cơm, cầm đũa ngồi xuống ăn.
Sườn heo hầm khoai môn mềm ngọt, khoai môn mềm dẻo, sườn heo thấm đẫm nước sốt, không hề khô chút nào. Tôn Tường Vy ăn hai, ba miếng xong mới rảnh mà nói chuyện: “Các cậu biết dạo này tớ bận làm cái gì không?”
Bạch Du gắp miếng bánh trứng rau chân vịt đã được cắt thành hình thoi, cắn một cái rồi mới đáp: “Tụi tớ đang hỏi nhau dạo này cậu bận bịu mất dạng đi đâu, cậu lại tới đây làm cho tụi tớ vô cùng tò mò không biết dạo này cậu làm cái gì đấy.”
Bánh trứng rau chân vịt vừa thơm vừa mềm. Vỏ bánh xốp giòn, rau chân vịt và trứng gà đều là món mà cô thích ăn, hai thứ này kết hợp với nhau làm cho cô thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/2697444/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.