Mùa đông năm 1996 ở tỉnh Thiểm Tây đặc biệt lạnh lẽo.
Đêm hôm đó, từng mảng tuyết lớn rơi xuống từ bầu trời đen như mực, không ngừng nghỉ.
Sáng sớm, khi mở cửa, chỉ thấy bầu trời xám xịt, dưới mái hiên treo lủng lẳng những cột băng to bằng cổ tay trẻ con. Những cây liễu trơ trụi lá được phủ kín bởi những dải băng lấp lánh như bạc.
Không khí dường như đông cứng lại, mỗi hơi thở đều biến thành làn sương mỏng.
Biệt thự sang trọng của gia đình giàu có nhất huyện Chu Thủy tọa lạc ở phía nam làng, nơi được coi là có phong thủy cực tốt.
Nghe nói, khi xây dựng biệt thự này, gia chủ đã mời cao nhân đến xem phong thủy và chọn giờ lành.
Một người phụ nữ mặc áo bông màu xám co ro đi trong cơn gió lạnh buốt.
"Chiêu Chiêu đi đâu đấy?" Có người dân trong làng nhìn thấy cô, lên tiếng hỏi.
"Cháu... cháu sang nhà chú hai." Chu Chiêu Chiêu cúi đầu, kéo chặt chiếc áo bông và bước tiếp.
"Lại đi xin tiền à?" Người kia liếc nhìn cô, mím môi lắc đầu.
Chu Chiêu Chiêu cúi đầu thấp hơn, giọng nhỏ như muốn khóc: "Con... con cháu bị ốm."
Nhìn ngôi biệt thự xa hoa, rồi lại nhìn bộ quần áo cũ kỹ trên người, Chu Chiêu Chiêu vô thức kéo lại vạt áo.
Cổng nhà không đóng, từ bên trong vọng ra tiếng nói chuyện rôm rả.
Chu Chiêu Chiêu do dự một chút, rồi co ro bước vào.
Sân vắng tanh, mọi người đều đang ở trong nhà. Đứng ngoài cổng cũng có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ trong phòng.
Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/2745404/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.