Khi con trai gửi điện báo về nói sẽ kết hôn, Vương thị từng nghĩ về hình ảnh của nhà thông gia tương lai.
Sau khi biết được gia thế của nhà họ Đào, bà hiểu rằng nhà mình đã leo cao.
Vì vậy, dù Trần Quốc Binh và Đào An Di kết hôn rồi đề nghị đón bà lên, Vương thị vẫn từ chối.
Sức khỏe bà còn tốt, có thể tự chăm sóc Tiểu Hoa, không muốn làm phiền hai vợ chồng trẻ.
Sau này, Tiểu Hoa cần đi học, họ buộc phải chuyển lên đây. Biết được tính cách của Đào An Di, Vương thị lập tức thuê nhà ở ngoài.
Bà có nghề may vá, đủ nuôi bản thân và cháu gái.
Mấy năm nay, bà dành dụm chút tiền cho Tiểu Hoa, sau này nếu bà có mất, cháu cũng có tiền tiếp tục học hành.
Chuyện Đào An Di mang thai, Vương thị biết muộn, cùng lúc đó, bà cũng biết những việc cô ta đã làm.
Những đêm gần đây, Vương thị không ngủ được, lo lắng cho tương lai của con trai, và cả cuộc sống sau này của Tiểu Hoa.
...
...
Nghe tin đứa bé không giữ được, đêm đó bà khóc thầm. Sáng hôm sau, bà dậy sớm mua gà về hầm.
Dù sao, Đào An Di cũng là con dâu, sảy thai cũng như ở cữ, phải bồi bổ cho tốt.
Nhưng không ngờ lại gặp cảnh tượng này.
Càng không ngờ, cuộc gặp đầu tiên với thông gia lại diễn ra trong hoàn cảnh như vậy.
Vương thị im lặng một lúc, rồi vẫn mang nồi canh gà cùng Tiểu Hoa bị thương đến bệnh viện.
Bà đưa cháu đến khoa cấp cứu xử lý vết thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/2747567/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.