Vương Cường cũng không hiểu nổi bản thân mình đang nghĩ gì.
Hồi nhỏ, vì hai người chênh lệch tuổi tác không nhiều, nên Triệu Vịnh Mai cũng rất thích đi theo anh ba của cô suốt ngày.
Nhưng sau này, khi lớn dần lên, cùng với việc anh ta thân thiết với Hồ Thúy Hồng, cộng thêm việc Triệu Vịnh Mai và Hồ Thúy Hồng không hợp nhau, tình cảm giữa anh và Triệu Vịnh Mai cũng dần phai nhạt.
Đặc biệt là khi biết được gia đình muốn mai mối anh với Triệu Vịnh Mai, lòng Vương Cường càng thêm phản kháng.
Đôi khi nhìn thấy Triệu Vịnh Mai đến nhà chơi, anh ta cũng chỉ đối xử hờ hững, chẳng buồn quan tâm.
Vì chuyện này, Vương Cường không ít lần bị mẹ mắng.
Sau này, vì Hồ Thúy Hồng, Vương Cường làm nhiều chuyện khiến người khác chỉ biết lắc đầu, mẹ anh mắng mỏ mệt mỏi rồi cũng không nhắc đến chuyện anh cưới Triệu Vịnh Mai nữa.
Bà nghĩ, anh ta không xứng.
Vương Cường cũng thở phào nhẹ nhõm.
...
...
Lúc đó, Vương Cường nào có ngờ được, người mà anh ta hết lòng đối tốt – Hồ Thúy Hồng – lại chỉ đang lợi dụng anh.
Anh càng không ngờ rằng một ngày mình lại thích Triệu Vịnh Mai, cô gái mà anh luôn nghĩ chỉ là em gái.
Như lời anh cả của anh đã nói: "Mai Mai không phải em gái ruột của em. Có thể nào em thực sự thích cô ấy mà không nhận ra?" Một câu nói khiến Vương Cường bừng tỉnh. Thì ra, anh thực sự thích Triệu Vịnh Mai? Bản thân Vương Cường cũng kinh ngạc trước nhận thức này, vậy nên hôm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/2750467/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.