Chương 54
Đường Nguyên không phải là kẻ ngu, lẩm nhẩm lại lời của Quân Lâm một lần, nhất thời nhảy dựng lên, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ:
– Ngươi,… ngươi nói… chén trà đó có vấn đề?
– Chỉ mỗi chén trà đó thôi sao?
Quân Lâm cười lạnh:
– Quần áo của Mạnh Hải Châu, mùi hương kỳ bí kia, chén trà kia, toàn bộ đều có vấn đề. Một vài tên cờ bạc gặp lại nhau cần gì phải uống trà? Làm gì có chuyện đó? Ngươi đúng là đồ đầu heo mà. Cái sơ hở to gần bằng cái thân ngươi vậy mà ngươi còn không phát hiện ra?
– Nhưng… nhưng không phải ngươi cũng uống sao? Tại sao ngươi không việc gì?
Đường Nguyên vẫn ngớ ngẩn hỏi.
– Còn nhớ lúc ta uống xong chén trà, trên đường đi vào, có nhảy mũi một lần không?
Trên mặt Quân Lâm hiện lên vẻ thần bí, dường như cười mà không phải cười:
– Ta còn làm ướt y phục của ngươi nữa, đúng không?
– Đúng, đúng. Có chuyện này.
Đường Nguyên vội nhớ ra.
– Người bình thường hắt xì cùng lắm là chỉ phun ra ít nước miếng. Nhưng ta thì làm ướt áo của ngươi một mảng lớn. Chẳng lẽ ngươi không thắc mắc gì sao?
Quân Lâm quay đầu nhìn hắn.
– Hoá ra là vậy!
Đường Nguyên giật mình hiểu ra, theo đó đặt ra một nghi vấn:
– Tại sao ngươi lại biết rõ như vậy?
Sao ta lại biết rõ ư? Quân Lâm ngẩn người, con bà nó một vấn đề khó trả lời như vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-binh-vuong/1553518/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.