Từ lúc Tề Mộ Tiêu lộ rõ thân phận, Tề Hàm cũng đã không còn dựa vào cây ngô đồng để đứng thẳng người, bị bàn tay như luyện qua Thiết Sa chưởng của tướng quân tát một cái, trực tiếp làm cho gương mặt trắng nõn của hắn sưng đỏ lên, vết ngón tay đều rõ rõ ràng ràng.
Giờ này khắc này, tình cảm Tề Hàm đối với Tề Mộ Tiêu cực kỳ phức tạp.
Theo thường lệ mà nói, tình cảm của Tề Mộ Tiêu và Quân Mặc Ninh vô cùng tốt, trong lời y nói lại biểu hiện ra yêu thích và thừa nhận đối với Tề Hàm, Tề Hàm nên sinh lòng thân cận mới đúng; nhưng một thân phận khác của Tề Mộ Tiêu lại khiến Tề Hàm không tự chủ được chỉ kính trọng nhưng không gần gũi... Y là đệ đệ Tề Mộ Lâm, thân vương đương triều, cửu thúc... của Tề Hàm, theo bản năng, Tề Hàm không muốn có bất kỳ dây dưa nào với bất kỳ người nào trong hoàng thất. Huống chi, Tề Mộ Tiêu còn để cho Tề Hàm thấy được y ngược đãi một đứa bé, một màn này, đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ hồi ức phủ đầy bụi của Tề Hàm.
Tề Hàm nghe được Tề Mộ Tiêu hỏi như thế, buông tay che vết thương trước ngực bị roi da quất ra, không kiêu ngạo không nhún nhường nói, "Vương gia, bất kể gia sư trách phạt như thế nào, Diệc Hàm cũng sẽ thành tâm tiếp nhận."
"Ngươi tên là... Diệc Hàm?" Tề Mộ Tiêu đầy hăng hái hỏi thăm, "Họ gì?"
"Quân, Quân Diệc Hàm."
Vẻ mặt Tề Mộ Tiêu càng lộ vẻ mừng rỡ nói, "Ngay cả họ cũng theo tam đệ đệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522094/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.