"Phu quân, hai ngày rồi, Thư Vân còn chưa tỉnh?" Ngụy Tử Khâm nắm tay Quân Diệc Hằng, nhỏ giọng hỏi Quân Vũ.
Quân Vũ ngồi trên ghế đọc sách, nghe thê tử hỏi, trước tiên nhìn Dịch Thư Vân nằm trên giường và Quân Diệc Hi ghé vào bên giường vừa mới thiếp đi, trả lời, "Ninh nhi nói, bỏ thêm thuốc trợ ngủ vào thuốc cho hắn, giúp hắn khôi phục thương thế, yên tâm đi, Ninh nhi nói không sao thì không sao."
"Thiếp cũng tin tam đệ, nè, Hằng nhi, nhẹ một chút, đừng quấy rầy sư huynh con..." Đang nói chuyện, Quân Diệc Hằng bỗng nhiên giãy khỏi tay nàng chạy tới bên giường, Ngụy Tử Khâm vội vã căn dặn nó.
"Tử Khâm, không có chuyện gì nàng đi nghỉ ngơi đi, gần đây đều do một mình nàng săn sóc Điềm nhi..." Quân Vũ chỉnh lại sợi tóc dài rũ trước mặt Ngụy Tử Khâm, ôn nhu nói.
Ngụy Tử Khâm cười cười, "Có bà vú và nha hoàn, thiếp không mệt. Thế này vậy, thiếp đi nấu chút cháo, chốc nữa Thư Vân tỉnh hẳn sẽ đói bụng... Hằng nhi cứ ở chỗ này đi, trước đây luôn hâm mộ Thần nhi nhà tam đệ, nói Thần nhi có ba sư huynh, nó thì một người cũng không có! Hiện tại khó khăn lắm mới có một người, tiểu tử kia rất thích thú!" Nữ tử nói, che miệng cười khẽ.
Ý cười của Quân Vũ có chút gượng gạo, không nói gì, chỉ tiễn thê tử ra khỏi phòng.
Trong phòng yên tĩnh lại, Quân Diệc Hi dựa góc giường ngủ gật, Quân Diệc Hằng ngồi ở chỗ đạp chân trước giường chơi ma phương tam thúc làm cho nó, Quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha-so-lai-kinh/1522438/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.