Khuôn mặt Hạo Thiên bất động, phối hợp yên lặng uống rượu, cơ hồ không có nửa điểm biểu lộ, ánh mắt Dao Trì bên cạnh cũng lạnh lùng chiếu thẳng Nhạc Vũ.
Bích Hà không thèm quan tâm, khẽ lắc đầu, ngưng mày nói:
- Bệ Hạ cần gì như thế? Với thân phận Trung Thiên tử vi Bắc Cực Đại Đế của bệ hạ chỉ dưới Thiên Đế. Chỉ là vừa rồi Thiên Đế có nói, hôm nay không dùng tôn ti sắp xếp số ghế mà theo bối phận lớn nhỏ. Thân phận bệ hạ tuy tôn quý nhưng rốt cuộc là hậu bối. Phương đông thiên tề nhân thánh Đại Đế, Tây Phương Kim Thiên nguyện thánh Đại Đế năm xưa đều từng nghe Hồng Quân giảng đạo, cùng thế hệ với mấy vị đạo tổ Thánh Nhân, Hồng Vân Trấn Ngguyeen, tu hành đã hơn mười vạn năm.
Trong lời của nàng đầy vẻ bất đắc dĩ, phảng phất xem Nhạc Vũ trở thành kẻ cố tình gây sự, ngược lại hai vị Đại Đế tuy thần sắc không đổi nhưng trong mắt ít nhiều đều lộ vẻ buồn bực, vừa hận Nhạc Vũ không nể mặt, vừa biết hôm nay bị người lợi dụng.
- Bối phận lớn nhỏ? Thú vị
Nhạc Vũ nghe vậy mỉm cười, sắc mặt sáng lạn nhưng khiến cho người chung quanh như đưa thân vào hàn ngục vạn năm.
- Trẫm chính là Hồng Vân nhất mạch, sư phụ là Tử Vân đạo nhân, lẽ ra bối phận còn kém chư vị một đoạn, nhưng lại đã từng tu tập Hồng Mông kiếm điển, coi Tây Phương Đại Đế là sư phụ, thử hỏi trong yến hội này ai có thể nhận là tôn trưởng của Nhạc Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lam-thien-ha/1778048/chuong-1340.html