Địch Đan Thanh xuống lầu, thấy hai vợ chồng Trương Tri Hành vừa đi vào phòng khách, Đường Thanh và Vệ Lan đi sau tay sách mấy túi ni lông.
Trương Tri Hành hỏi Địch Đan Thanh:
- Trương Khác ở trên đó à?
Lương Cách Trân thò đầu nhìn cầu thang phía sau Địch Đan Thanh, gọi với tính thăm dò:
- Tiểu Khác...
Bà không thích có cô gái xinh đẹp lượn quanh Trương Khác, khi bà quyết chọn Đường Thanh làm con dâu, nhất là hôm qua mơ hồ nhận ra đường quan hệ của con trai và Đường Thanh và con mình có tiến triển lớn càng sợ con trai bị cô gái xinh đẹp khác quyến rũ, đặc biệt là cô gái xinh đẹp tới mức có thể gọi là yêu nghiệt như Địch Đan Thanh.
Địch Đan Thanh từ sau khi lớn lên không biết bị bao nhiêu cô gái đề phòng, thanh danh ở Tân Vu cũng không tốt lắm, thường ngày thể hiện kiên cường, sắc sảo không được người ta yêu thích như Vệ Lan ngây thơ ngoan ngoãn, tuy hiểu tâm thái của Lương Cách Trân nhưng trong lòng chua xót:
- Khác thiếu gia ở trong bếp giúp thím Vệ làm cơm tối.
Lòng nghĩ: " Ai mà dám quyến rũ cậu ta phải có tinh thần thiêu thân lao vào lửa, để cậu ta nuốt cho xương không còn mới được."
Trương Khác đeo tạp dề từ bếp đi ra, hỏi:
- Chị Địch, có ý tưởng gì chưa?
Địch Đan Thanh trước mặt Lương Cách Trân chú ý ăn nói cử chỉ, đáp:
- Vẫn chưa có đầu mối nào.
Trương Khác bảo Đường Thanh:
- Mau đưa ớt cho thím Vệ đi, thím ấy cần dùng..
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-lo-thuong-do/1608262/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.