Lương Canh đã hoàn toàn đơ người tại chỗ.
Chiếc mô-tô anh ta tiện tay chọn có kích thước nhỏ hơn hẳn so với chiếc của Vưu Dật Tư, chưa kể lớp sơn còn lòe loẹt hoa hòe, trong khi chiếc của cô mới thực sự là đen tuyền thuần khiết, ngay cả kính chắn gió cũng một màu đen đặc.
Chỉ có vành bánh xe và ống xả điểm xuyết chút ánh đỏ, trông như những viên hồng ngọc gắn trên thân xe, cùng ngọn lửa kéo dài phía sau khi phóng đi.
Phần yên sau của chiếc Black Knight chếch lên, bánh sau lớn, đèn pha là hai đường hẹp kéo dài sắc bén, trông như một con báo đen khổng lồ với sống lưng cong vút, đang sáng lên đôi mắt nguy hiểm dưới tay cô.
Bàn tay Lương Canh đông cứng lại, chỉ trong khoảnh khắc ấy, anh ta chạm phải ánh mắt của Vưu Dật Tư.
Đôi con ngươi lạnh lùng bị mí mắt trên đè xuống, dù toàn bộ gương mặt chỉ lộ mỗi phần này, nhưng sức sát thương tỏa ra không cần phải bàn cãi.
Nhìn cô thuần thục bóp côn, gót giày khẽ gạt số, tay siết lấy ga, trái tim Lương Canh bỗng dưng nhảy dựng, một cảm giác rợn người lan từ gáy xuống tận chân.
Anh ta theo phản xạ lùi lại một bước, nhảy xuống xe. Vì hành động quá vội vàng, chân còn vướng vào yên xe khiến anh ta loạng choạng rồi trực tiếp ngã chổng vó ra phía sau.
Những người xung quanh vốn dĩ đang hóng anh ta khoe khoang, giờ bị giật mình, vội vàng tránh ra, tạo thành một khoảng trống lớn ngay giữa đám đông.
Lương Canh ngã sõng soài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-ly-sieu-nang-luc-da-tro-nen-noi-tieng/2878311/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.