Nói xong, hắn đem Úc Tử Ân từ trong ngực Dịch Khiêm đoạt lại, chặt chẽ ôm vào trong ngực, con ngươi hắc ám chứa đựng mấy phần cảnh cáo.
Cảnh cáo của hắn đổi lấy chính là thái độ cười yếu ớt nhẹ nhàng của Dịch Khiêm và sự giãy giụa của Úc Tử Ân.
Cánh tay buộc chặt, hắn ôm chặt cô gái say chếch choáng nhưng vẫn không quên tránh thoát ngực hắn, bên trong đáy mắt có vài phần không kiên nhẫn. Dù vậy, hắn vẫn không chịu buông tay, ôm cô đang lảo đảo nghiêng ngã đi về phía thang máy.
Nhìn hai người đi về phía thang máy, đi ở phía sau, ánh mắt Dịch Khiêm khẽ chìm, mặt không đổi sắc đuổi theo, thang máy đinh một tiếng, cô gái vốn không an phận chỉ một phút run lên bần bật, ngẩng đầu híp mắt nhìn thấy người đàn ông đnag ôm mình, chợt đưa tay đẩy, không để ý đến vẻ mặt u ám của Đường Minh Lân, nghiêng ngả lảo đảo lui về phía sau, phanh một tiếng đụng phải một lồng ngực cứng rắn.
Khẽ ngẩn người, cô quay đầu nhìn người đàn ông phía sau đã vững vàng đỡ lấy mình, xông vào mũi là hơi thở mang theo mùi hương cây cở quen thuôc, không khỏi cảm thấy yên tâm.
Không giãy giụa nữa, cô mượn sức anh vịn vào, ngước mắt nhìn người đàn ông đối diện, lắc đầu để cho mình tỉnh táo một chút, “Đường Minh Lân, đừng đụng tôi, bẩn…”
Nét mặt của hắn như vậy khiến cho cô nghĩ đến những lúc kia, hắn không để ý tự ái của cô khiến cô mất sạch hết thể diện, rất nhiều rất nhiều nữa…,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-mon-sung-hon/181402/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.