Lúc này, quản lý nhà hàng lễ phép đứng bên cạnh bàn ăn tự mình phục vụ, quan tâm chu đáo.
“Dịch thiếu, hoan nghênh đã đến.” Quản lý lễ phép chào hỏi, quay đầu nhìn cô bé bên cạnh đang nhìn ông chằm chằm, hiền hòa cười một tiếng: “Cô Dịch cũng tới, hoan nghênh hoan nghênh! Thức ăn hôm nay cảm thấy thế nào? Có vừa miệng không?”
“Không tệ, ẳn rất ngon!” Dịch Noãn gật đầu một cái, vẻ mặt đáng yêu ngập tràn thỏa mãn, “Đồ ăn của Mễ thị rất ngon, cháu rất thích món bánh trứng.”
“Thật sao! Trong thực đơn trà chiều còn có mấy món ngọt cũng không tệ, cô Dịch có thể thử xem.”
“Cháu…” Dịch Noãn muốn mở miệng, lại liếc thấy người đối diện ngẩng đầu nhìn bé một cái, ánh mắt đầy cảnh cáo khiến bé phải ngậm miệng.
Từ màn hình ipad ngẩng đầu lên, Dịch Khiêm nhìn cô bé đối diện một cái, không nhanh không chậm mở miệng: “Một lần không thể ăn quá nhiều, cô bé đã ăn không ít rồi, lần sau tới lại ăn thử, ăn quá no lát nữa lại đau bao tử, lúc đó ta sẽ hỏi tội cháu.”
Một câu nói nhàn nhạt, mang theo uy quyền cùng sự quan tâm của người lớn, lại làm cho cô bé suy sụp cúi mặt.
Nghe anh nói như vậy, quản lý đành nhùn vai với Dịch Noãn một cái bất đắc dĩ, cười trấn an: “Vậy để tôi mang cho cô Dịch một ly nước chanh, xin chờ một chút.”
Dịch Khiêm tất nhiên là khách quý ở nơi này, quản lý tự nhiên không dám chậm trễ, xoay người bước nhanh về quầy phục vụ.
Có người giám sát,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-mon-sung-hon/2297487/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.