Thời điểm cuối tháng, rốt cục nghênh đón ngày khai giảng đại học.
Vừa rơi xuống một trận mưa, không khí khá ướt át, hơn nữa tầng mây vẫn bao phủ cả bầu trời, cho nên thời tiết có vẻ âm mai một ít, khí trời như vậy tuy làm trong lòng người ta có chút buồn bực, nhưng cũng không tiêu trừ lòng nhiệt tình của những học sinh mới.
Dù sao nơi này là một trường đại học nổi danh trong nước, là trọng điểm trong trọng điểm.
Nói như thế nào đây, mặc dù là với thành tích của Diệp Khai mà xem, cho dù vào lớp cũng thuộc vào hàng học sinh dựa phía sau, như vậy có thể nghĩ cạnh tranh tại nơi này ác liệt như thế nào.
- Anh đến trường còn muốn tôi đi theo học cùng…
Lê Ngũ có chút không tình nguyện đi theo sau lưng Diệp Khai, phiền muộn nói.
- Đây là chuyện tốt đó thôi, tuổi cô còn nhỏ như vậy, không đi học thêm nhiều tri thức, về sau làm sao ra ngoài hỗn đây?
Diệp Khai tỏ vẻ trong nhà xử lý chuyện này thật chính xác.
Đoán chừng là do Lê thúc tự mình an bài, không ngờ cũng để cho Lê Ngũ theo Diệp Khai vào Phục Đán đi học, tuyển chọn ngành chuyên nghiệp khá bình thường, là ngành tin tức.
Nhưng theo lời Lê thúc nói, tuy ngành tin tức khá bình thường, nhưng trong chuyên nghiệp tin tức học tại đại học Phục Đán, còn có một tiểu chuyên nghiệp, chiêu sinh bên ngoài rất mật, chỉ tiếp thụ con đường đặc thù giới thiệu vào, chủ yếu tiến hành học phân tích tình báo cùng ngành hoạt động học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-mon/252817/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.