- Được, tôi hiểu rồi.
Diệp Khai gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.
Sau khi đi khỏi chỗ của Bí thư Lâm Viễn Hành, Diệp Khai bắt đầu đọc kỹ hồ sơ, xem được mấy phần, liền nhíu mày.
Thoạt nhìn, vấn đề của Long Thành nghiêm trọng hơn những gì mình tưởng tượng rất nhiều.
Khống đái sơn hà cứ hiện hạ chi kiên bối
Khâm tứ tắc chi yếu trùng, khống ngũ nguyên chi đô ấp.
Thiên vương tam kinh, bắc đô kỳ nhất.
Hùng phiên cự trấn, phi hiền mạc cư.
Đường nghiêu cố địa, chiến quốc danh thành, bắc triều phách phủ, thiên vương bắc đô, trung nguyên bắc môn, cửu biên trọng trấn…
Vô đoan Canh Độ tang kiền thuỷ, khước vọng Tịnh Châu thị cố hương.
Đãn sử Long Thành phi tương tại, bất giáo hồ mã độ Âm Sơn.
Những lời trên đều là miêu tả Hội Long thành của tỉnh Hà Đông.
Theo hoàn cảnh nhân văn, Long Thành từ xưa là nơi giao thoa xung đột của dân tộc Hoa Hạ và dân tộc Thảo Nguyên.
Từ thời Hạ, Thương, Chu đến Tống, Nguyên, Minh, Thanh đều có Quần Địch, Chư Nhung, Hung Nô, Tiên Ti, Yết, Đề, Khương, Đột Quyết, Hồi Dược, Nữ Chân, Khế Đan, Mông Cô, Mãn…cùng các dân tộc khác đều đấu tranh kịch liệt với dân tộc Hán.
Trong hoàn cảnh lịch sử như vậy, hoặc vì hiệu quả phòng ngự, hoặc vì chống kẻ thù bên ngoài, bảo gia lập quốc nên toàn bộ Long Thành một khu vực này nhân tính hung hãn, tập tại ngựa chiến tạo thành thường võ, cường hãn, hiệp nghĩa.
Xét về hoàn cảnh ngôn ngữ, tiếng địa phương Long Thành có đặc điểm khác, ngữ điệu hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-mon/877905/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.