Ba ngày nữa, hôn lễ cử hành xong, cô có thể rời đi nơi thương tâm này.
Đêm nay trăng tròn, sau khi quán rượu đóng cửa, Hàn Chấn Thanh cùng bạn bè lưu lại thảo luận chi tiết cho hôn lễ.
Thư Dực ở lại trong phòng, xác nhận hành lý đã đóng gói hết. Cô mất ngủ đã nhiều ngày, hiện tại quyết tâm muốn tỉnh lại, sự tình đã không thể vãn hồi nữa, cô thương tâm cũng vô dụng thôi, cô muốn xem nhẹ nỗi đau thất tình, một lần nữa phấn chấn trở lại.
Thư Dực di chuyển cái ghế màu lam Hàn Chấn Thanh mua cho, kéo tới sân sau ngồi xuống, một mình thưởng thức trăng sáng cùng bầu trời đầy sao.
Lúc trước cô thật đau lòng, nhưng rồi dần dần bình tĩnh lại, cũng tiếp nhận sự thật. Cô đem hành lý cất kỹ, vé máy bay cũng đặt rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.
Hai tay cô chống cằm, nhìn lên bầu trời, suy nghĩ - Cứ coi hôn lễ của bọn họ như hôn lễ của người xa lạ không quen biết, đúng, ngày đó cô cứ nghĩ như vậy, nhất định có thể vượt qua.
Cô nghĩ tự an ủi mình, tình cảm tuy thất bại, nhưng cô còn có công việc, dù cho không có ai để dựa vào, cô vẫn có thể sống rất tốt.
Jeter hoan nghênh cô trở về, đã đặc biệt đặt khách sạn lớn cấp năm sao cho cô. Cấp năm sao đó, gian phòng đó nhất định rất lớn, giường khẳng định cũng rất tuyệt, cô thử tưởng tượng đến bữa tối thịnh soạn, thiết bị cao cấp của khách sạn, nhưng không hiểu loanh quanh thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-ruou-nho-yeu-nhau/114363/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.