Sáng sớm mặt trời chiếu trên đất mang theo một ngày tươi mát, chim hót trùng kêu thật sự là một cảnh tượng hài hòa, không khí cỡ nào tươi mát, thế giới cỡ nào tốt đẹp, ai có thể nghĩ đến ngày hôm qua nhân gian đã xảy ra sự kiện cực kỳ bi thảm đâu?
Một nữ tử nhu nhược đứng bên hồ sen một bên mặt sưng phù một bên mặt tràn đầy châm khổng, mái tóc vốn mềm mại giờ rối không chịu nổi thật sự là khủng bố, đôi mắt đẹp tràn đầy phẫn hẫn, đôi tay nhỏ bé non mềm gắt gao nắm lại, ngay cả móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay cũng không hề phát giác, môi nhếch mang theo nồng đậm cừu hận cùng âm ngoan: Thánh Tử, Hoàng Anh, các ngươi làm cho ta chịu khổ, ta nhất định hoàn trả lại các ngươi, cho các ngươi biết cái gì mới là chân chính sống không bằng chết! Còn có Thánh Quân, hừ, Thánh Tử, Hoàng Anh nhất định là chịu sai bảo của hắn mới có thể nhắm vào nàng, chờ sau này ta nhất định sẽ làm ngươi chết không có chỗ chôn.
Xa xa một thân ảnh đang đến, nữ tử si mê nhìn chằm chằm thân ảnh làm cho nàng nhớ thương, môi nhếch lên một chút cười lạnh: Đến đây.
Đột nhiên thân mình khéo léo ngã về phía trước, thẳng tắp hướng hồ sen nhảy xuống lại ở thời điểm mành chỉ treo chuông, thân ảnh màu xanh chợt lóe, một tay bắt lấy thân ảnh mảnh mai của nàng, như chuồn chuồn lướt nước nhảy lên, vững vàng dừng bên cạnh hồ sen.
“Cô nương, vì sao lại phí hoài mạng sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-su-vuong-phi/821155/quyen-3-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.