Mùa đông năm nay đặc biệt rét lạnh, bão tuyết rơi xuống liên tục hết trận này đến trận khác, tuyết đọng khó tan. Dõi mắt nhìn lại, cả một vùng đất tuyết phủ kín mít, trắng xóa miên man.
Gió Bắc lớn gào thét, từng cơn gió giống như lưỡi hái, thổi qua mặt đau rát, ngay cả nhánh cây trụi dường như cũng không chịu nổi mà kêu két két.
Rời khỏi thành phố X, tình trạng mặt đường càng ngày càng tệ hại, cũng may kỹ thuật lái xe của Trưởng Tôn Ngưng cao siêu, cũng không làm lỡ mất bao nhiêu thời gian, nhanh chóng tới được huyện Dương Nhạc. Đến trạm xăng dầu lớn nhất đổ đầy dầu, lại mua chút thức ăn mừng lễ mừng năm mới rồi mới lập tức tiếp tục lên đường.
Thật ra thì, cô sớm biết trên xe có một vật nhỏ đang làm việc, vốn không có ý định để ý tới, cũng làm như không biết, dù sao bản thân và gia đình cô đều trong sạch, chắc chắn vượt qua được kiểm tra. Cô cũng không trách Hoa Tử Ngang,
di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn .bởi vì cho dù anh không làm như vậy, nếu cô muốn gả cho anh, thân phận của anh vẫn còn ở đó, cô cũng phải qua một cửa kiểm tra chính trị nữa.
Đường đi thông từ huyện Dương Nhạc đến thôn Vĩnh An gần như đều bị băng tuyết bao trùm, cả một đoạn đường Trưởng Tôn Ngưng đều vừa đùa giỡn vừa lái, vừa mạo hiểm lại kích thích, quá đủ nghiện. Chừng hai giờ chiều, cuối cùng đã tới bên ngoài thôn Vĩnh An, không có vào thôn, dựa vào đường đi trong trí nhớ cứ thẳng một đường về hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-sung-co-vo-nhan-roi/2021080/chuong-11-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.