Sắc mặt của nam nhân lập tức đỏ bừng như gan lợn, nếu không phải kiêng dè thân phận của Thanh Vũ e là đã sớm buông lời chửi mắng.
Thời buổi này mà nói người ta không có nhi tử chẳng phải là nguyền rủa tuyệt hậu sao!
Vị Yểm vương phi này cũng thật độc ác.
Không ngờ phụ nhân kia cũng kích động, ôm bụng hoảng hốt nói: “Ta mang thai nhi tử, bà đồng trong thôn đã xem cho ta, nói thai này nhất định là nhi tử…”
“Bà đồng trong thôn?” Thanh Vũ lặng lẽ nhìn nàng ta: “Thật sao?”
Phụ nhân hoảng hốt cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt của Thanh Vũ, trong lòng dâng lên cảm giác hoảng loạn như bị nhìn thấu.
Nàng ta vừa đau vừa sợ, cả người run rẩy.
Thật ra câu này không phải do bà đồng trong thôn nói mà là do đạo trưởng Vô Trần ở Xuất Vân Quán… Không, bây giờ phải gọi là yêu đạo mới đúng.
Từ sau khi chuyện Xuất Vân Quán bị phanh phui, nàng ta ngày càng lo sợ.
Chỉ vì đứa con đầu lòng là nữ nhi nên trong nhà suốt ngày chửi nàng ta là kẻ mang vận xui. Mẫu thân và phu quân nghe nói cầu tự ở Xuất Vân Quán rất linh nghiệm, liền thúc ép nàng đi bái lạy.
Dù sao thì nhi tử lần này cũng là do nàng ta cầu được từ Xuất Vân Quán.
Ai ngờ lần đó nàng ta dẫn theo nữ nhi đi, sau khi trở về con bé liền trở nên kỳ lạ như thể bị mất hồn. Không lâu sau chuyện Xuất Vân Quán cũng bại lộ.
Lần này nghe nói nữ nhi còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-tai-mo-tram-ma-tan-vuong-phi-tu-dia-nguc-tro-ve/2770957/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.