Chỉ là chuyện nhỏ, vậy mà trong mắt Chương Quốc Vĩ lại thành ra chuyện hệ trọng, rốt cuộc là xuất phát từ mục đích gì? Hơn nữa rõ ràng y có ý thiên vị Lã Chấn Dương, mà cũng không thể xem là sự thiên vị bình thường, trong lòng Hạ Tưởng đã cảm nhận được có điều gì bất ổn ở bên trong.
Hoàng Đắc Ích đứng bên không nói lời nào, có điều ánh mắt biểu lộ mơ hồ, hiển nhiên ông ta cũng biết đôi chút nội tình, nhưng ngại vì sự có mặt của Chương Quốc Vĩ nên không tiện nói ra.
- Quốc Vĩ, ông có tận mắt chứng kiến quá trình diễn biến của vụ việc không?
Hạ Tưởng vẫn không tỏ ra nhượng bộ, hôm nay hắn quyết định phải bắt Lã Chấn Dương phải hạ mình, người như vậy mà vẫn giữ trong cơ quan đảng và chính quyền, chính là điều sỉ nhục của Tần Đường.
Nghe Hạ Tưởng hỏi vậy, Chương Quốc Vĩ có hơi chột dạ, nhưng vẫn mạnh miệng nói:
- Tôi đã nghe đồng chí Chấn Dương báo cáo, đại khái cũng hiểu được sự việc diễn biến như thế nào, là đám sinh viên cố ý vây lấy xe chuyên dụng của chính quyền, khơi mào sự tình, đả thương cán bộ đi công tác... vừa rồi tôi cũng đã nói chuyện với Viện trưởng Tần qua điện thoại, đã chứng thực lời nói của Chấn Dương là đúng sự thật.
Viện trưởng học viện Tần Đường Tần Học Dân? Hạ Tưởng thầm cười lạnh trong lòng, Chương Quốc Vĩ quả nhiên thế lực thâm căn cố đế, từ trên xuống dưới thống nhất quan điểm và nguyên tắc, và việc quan trọng là họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-than/2565647/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.