Thời gian buổi chiều ngân nga mà đầy thâm ý, ngày mùa thu tràn khắp thủ đô, nhất là khi trời thu trong sáng dịu mát, ông cụ nhà họ Ngô sóng yên biển lặng ngồi ở phía trên, vẻ mặt yên lặng, mà Ngô Tài Dương ngồi ở một bên, khẽ gật đầu, ánh mắt bên trong có chút tán thưởng.
Đợi cho ánh chiều tà của trời chiều biến thành sắc lửa đỏ, vẻ mặt ông cụ nhà họ Ngô cũng chậm chậm giãn ra, mà Ngô Tài Dương thì hơi hơi nhíu mày, giống như có chút suy nghĩ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Trên lầu, tiếng Liên Nhược Hạm và Liên Hạ vui cười vang xuống. Bên ngoài sân, truyền đến tiếng chim hót líu lo, khiến một ngày mùa thu bình thường, yên tĩnh, phút chốc sinh động mà ấm áp.
Tuy rằng, lời đề nghị vừa rồi của Hạ Tưởng vừa không sinh động cũng không ấm áp, thậm chí còn mơ hồ có đao quang kiếm ảnh.
Quả thật, với bầu không khí nhà họ Ngô, không có khả năng đem toàn bộ chính trị ném sang một bên, không có khả năng có một phút rời xa cuộc sống chính trị, cho dù ông cụ nhà họ Ngô trạng thái lúc ẩn lúc hiện, nhưng ông ta trên thực tế vẫn là bậc trưởng bối của thế lực gia tộc, mà Ngô Tài Dương là Trưởng ban Tổ chức Trung ương quản lý mũ quan của thiên hạ.
Hạ Tưởng nói xong, ba người nhất thời đều không nói gì, tuy nhiên không khí có chút dịu đi so với vừa rồi, có thể thấy rõ, lời nói của Hạ Tưởng có tác dụng giảm xóc.
Cổ Thu Thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-than/2565982/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.