Lâm Lỵ Lỵ đúng là đen đủi. Mã Bằng Viễn sau khi cãi cọ với Lâm Lỵ Lỵ liền đóng sập cửa bỏ đi. Trương Kiên Quyết sau khi phê thuốc đi qua thấy Mã gia phòng mở cửa, liền đi vào, phát hiện Lâm Lỵ Lỵ đang nằm rất khêu gợi trong phòng ngủ, liền nổi sắc tâm.
Tuy nhiên, bị Lâm Lỵ Lỵ ra sức chống cự, thẹn quá hóa giận, lại sợ Lâm Lỵ Lỵ nhận ra hắn, Trương Kiên Quyết trong lúc ngà ngà đã mất hết kiểm soát, không chỉ bóp cổ cô đến chết mà còn dùng con dao chặt thịt trong bếp Mã gia hủy hoại gương mặt của cô, chặt bỏ một cánh tay của cô, trở thành một huyết án gây chấn động tỉnh Tân Hải và Đông Sơn trong mùa hè năm đó.
Nghe Mã Bằng Viễn đau đớn kể lại, An Tại Đào nhìn người đàn ông trung niên chưa già đã yếu trước mắt này lòng không khỏi thương cảm. Về phương diện cá nhân, anh ta hoàn toàn sụp đổ trước hình phạt lương tâm này. Nếu không phải nhờ có một người bạn làm luật sư có tiếng, nếu không phải ông trời có mắt khiến hung phạm ra lưới, chỉ sợ truy cứu xong thì anh ta cũng đã chết.
Nguồn truyện:
Mã Bằng Viễn tinh thần sa sút cực điểm, thân hình tiều tụy không chút sức sống, nói chuyện thì uể oải, trong ánh mắt như còn vẻ hoang mang.
Thạch Đồng thoáng thấy thương hại anh ta, đẩy ly nước mát tới, dịu dàng nói:
- Lão Mã, chuyện đã qua rồi, tương lai còn ở phía trước.
Mã Bằng Viễn thở dài một tiếng, tay cầm ly nước vẫn còn run Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thanh/749586/chuong-25.html