An Tại Đào và Lưu Ngạn kỳ thật lúc đó đều có mặt ở phòng đối diện, xuyên qua lỗ nhỏ trên cánh cửa có thể nhìn thấy hết mọi việc.
Nhìn thấy Lý Vân Thu muốn gõ cửa nhưng lại thôi, rồi lại đột nhiên gọi điện thoại, An Tại Đào và Lưu Ngạn không khỏi cười khổ. Hai người bước vào phòng khách. An Tại Đào nhỏ giọng nói:
- Lưu Ngạn, bà ấy dù sao cũng là Bí thư Thành ủy, bà ấy muốn gọi điện thoại cho anh, anh không thể không nghe. Nhưng nếu chẳng may bà ấy gõ cửa phòng thì em có thể trốn trong phòng ngủ của anh không?
Lưu Ngạn thở phào một cái, vỗ vỗ vết thương bên hông, hồ nghi nhìn An Tại Đào:
- Bà ấy tìm anh làm gì? Sao lại tìm đến nhà riêng chứ? Một Bí thư Thành ủy mà làm như vậy thì có điểm không được đúng mực.
An Tại Đào cuối đầu cười khổ:
- Lưu Ngạn, em thật là không hiểu đạo lý. Bà ta đến đây thăm em mà.
Nói xong, An Tại Đào tiếp điện thoại.
- Xin chào, tôi là An Tại Đào.
Bên ngoài Lý Vân Thu hơi ngừng một chút, rồi thản nhiên cười:
- Đồng chí Tiểu An, tôi là Lý Vân Thu.
- Ồ, hóa ra là Bí thư Lý.
An Tại Đào tỏ vẻ kinh ngạc:
- Bí thư Lý, tôi dự định lát nữa đi Quy Ninh để báo cáo công tác với ngài.
- Không cần, tôi đang đứng ngoài cửa phòng cậu. Tôi nghe nói Trưởng ban Lưu bị bệnh nên đến thăm. Nhưng cô ấy không có ở nhà. Nghe nói phòng hai người đối diện nhau, sao không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thanh/749908/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.