Tiếu Kim Phong lập tức hai mắt sáng rực. Gương mặt héo hon già nua trong nháy mắt đỏ bừng, đầu vai kích động đến run lên. Ông chậm rãi đưa tay ra, đặt lên vai An Tại Đào, ánh mắt nhìn như muốn thiêu đốt khiến hắn cảm thấy mất tự nhiên.
Sau đó, ông nhất định dựa theo gia phong họ Tiếu ở Nam Dương, bắt An Tại Đào quỳ xuống, dâng trà cho mình, kêu một tiếng cha nuôi, bắt Tiếu Tác Niên làm chứng cho nghi thức nhận cha nuôi này. Đương nhiên, cũng ngộ biến tòng quyền, không phải dâng trà mà là mời ly… cà phê.
Hoàn thành xong nghi thức này, lão nhân gia cực kỳ hưng phấn, ngồi bên người An Tại Đào, nắm chặt tay hắn hỏi han đủ thứ chuyện.
Tiếu Tác Niên ngồi bên cạnh cười mãi, nhìn Tiếu Kim Phong lấy ra một cái hộp nhỏ, dường như đã chuẩn bị sẵn từ trước, không khỏi cười ha hả:
- Tiểu An, cậu xem, thúc đã chuẩn bị tốt lễ vật gặp mặt.
An Tại Đào khẽ mỉm cười, thầm nghĩ nếu nhận cha nuôi đã nhận, bái cũng đã bái, nhận thêm chút lễ vật của ông cụ cũng chẳng sao. Tuy nhiên, khi hắn mở ra thì không khỏi giật mình kinh hãi, hóa ra trong cái hộp nhỏ đó đựng một miếng ngọc bội cổ màu trắng ngà. Mặt trên khắc hai con rồng đang bay lên cực kỳ tinh xảo, sống động. Tuy rằng không hiểu ngọc khí, nhưng hắn cũng biết miếng ngọc bội đó không phải vật tầm thường, hẳn là một món đồ cổ quý giá. Vàng bạc có giá ngọc vô giá, miếng ngọc bội cổ này chắc chắn giá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thanh/749934/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.