Giọng nói sang sảng có chứa chút âm trầm của An Tại Đào vang lên trong phòng họp nhỏ của Huyện ủy Quy Ninh, thật lâu vẫn còn quanh quất. Giọng nói tuy rằng không lớn nhưng rơi vào tai Chánh văn phòng Huyện ủy Đồng Hồng Cương thì lại giống như tiếng sấm rền.
Y tằng hắng một tiếng đứng dậy, sắc mặt chợt trở nên đỏ bừng, rất khó coi.
-An...Chủ nhiệm An, tôi...rất xin lỗi.
Y nói lắp bắp. Trong đầu có cả ngàn vạn lý do, vậy mà bây giờ một câu cũng không nói nên lời. Trước khi cuộc họp Hội nghị thường vụ này tiến hành, lúc đưa ra thông báo, y cũng đã từng nghĩ đến An Tại Đào. Dù sao, chức vụ Ủy viên thường vụ Huyện ủy của An Tại Đào cũng không bị miễn trừ. Nhưng lại nghĩ, tuy là chức vụ Ủy viên thường vụ huyện ủy không bị miễn trừ, nhưng người thì bị điều đi rồi, giờ lại tới tham gia Hội nghị thường vụ Huyện ủy, thích hợp sao?
Đương nhiên, thích hợp hay không thích hợp, không phải là điều mà y có thể định đoạt.
Đồng Hồng Cương liền xin ý kiến của Tôn Cốc, nhưng vừa mới há mồm đã bị Tôn Cốc nói một câu chặn ngang họng: "Thành phố bãi miễn chức Ủy viên thường vụ Huyện ủy của đồng chí An Tại Đào, chỉ là vấn đề thời gian. Hiện tại đồng chí An Tại Đào ở thành phố đang gánh trách nhiệm nặng nề, làm sao có thời gian quay về họp?"
Tôn Cốc không nói rõ ràng là không thông báo cho An Tại Đào, nhưng cái ý tứ kia thì cũng đã rõ. Đối với lời nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thanh/749979/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.