An Tại Đào âm thầm nhíu nhíu mày, lời nói này Tiết Đức Bản khiến hắn rất phản cảm nhưng cũng không nói gì cả.
Nói một cách thẳng thắn, thôn cũ Vân Lan là nơi thích hợp nhất để xây dựng nhà máy luyện than cốc. Cách xa nội thành, nhưng khoảng cách lại không quá xa, giảm bớt ô nhiễm không khí, tiết kiệm tài chính, đồng thời, ở đây lại sát ngay đường quốc lộ, giao thông vô cùng nhanh chóng và thuận tiện.
Nhưng khu mới thôn Vân Lan lại có mấy chục ngàn người, vừa có người dân thôn Vân Lan, lại có các khu ký túc xá công nhân của các công ty, xí nghiệp tại Vân Lan, lại thêm những người đến thuê nhà ở. Đông dân cư như thế mà xây dựng một công trình công nghiệp hóa chất cỡ lớn, cho dù là một nhà máy có tính chất công ích thì An Tại Đào cũng hiểu được có chút không ổn.
Tuy rằng ô nhiễm trong quá trình luyện than cốc và các công trình hóa chất khác nhau, nhưng chung quy lại vẫn là ô nhiễm môi trường. Chủ yếu là bụi và khói thải, còn cả nước rửa than nữa, dù nhiều dù ít cũng gây ra ô nhiễm nhất định. Không đến vạn bất đắc dĩ, An Tại Đào không muốn đem hạng mục công nghiệp nặng loại này xây dựng ở gần khu dân cư.
Là người tái sinh, An Tại Đào biết rõ hậu quả của ô nhiễm môi trường đối với người dân nông thôn. Tuy rằng một người không thể có khả năng xoay chuyển trời đất, thay đổi sự thật, nhưng trong phạm vi có thể cũng nên làm điều gì đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thanh/750419/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.