Editor: Quỳnh Nguyễn
Mậu Hinh vừa nghe lời này, đầu đầy vạch đen, con trai làm sao có thể biết bọn họ hôn nhau, hơn nữa là hôn nồng cháy đến vậy! Càng đáng sợ là, con trai lại luyện thành thói quen.
Minh Ý tắm xong, thấy trong phòng bày bánh ngọt, với rất nhiều người mà nói đều là chuyện bình thường, nhưng với anh tựa như chưa từng liên quan.
Hôm nay cô gái nhỏ này, bởi vì anh nói đi khách sạn thử đồ ăn còn vô cùng mất hứng. Lúc đó có lẽ giận anh sinh nhật còn đi thử đồ ăn.
Trên đường trở về, cô rầu rĩ không vui, có lẽ đều vì chuyện sinh nhật anh. Lần đầu tiên có một người coi trọng sinh nhật của anh như vậy.
"Chỉ là một cái bánh ngọt nhỏ, sinh nhật cũng đã sắp qua.". Mậu Hinh nói có chút khó chịu.
"Đẹp lắm.". Minh Ý ở bên cạnh một lớn một nhỏ, Tiểu Sâm vội vàng đi tắt đèn, phòng tối xuống.
"Mau cầu nguyện!". Mậu Hinh nói.
"Nghe nói cầu nguyện trong sinh nhật nhất định sẽ thành hiện thực, là thật sao?". Minh Ý hỏi.
"Đúng vậy, nên chú Nhất, chú cầu nguyện điều gì cũng không thành vấn đề, nhất định sẽ thành hiện thực.". Tiểu Sâm tranh lời Mậu Hinh nói.
Minh Ý nghe Tiểu Sâm nói như vậy, hơi xúc động, liền nhắm mắt cầu nguyện.
Chờ anh cầu nguyện xong, Tiểu Sâm liền chạy tới bật đèn.
"Chú Nhất, chú ước điều gì?". Tiểu Sâm vội hỏi.
"Nói ra nguyện vọng sẽ không linh ứng.". Mậu Hinh vội nói, "Đợi tới khi linh nghiệm nói cũng không muộn."
"Cũng có lý, tốt, nếu có một ngày nguyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331826/chuong-169-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.