Editor: Quỳnh Nguyễn
Trở lại khách sạn, Tô Nhân ở một gian khác, nói tạm biệt với Tô Nhân, bọn họ trở lại phòng, Minh Ý mới nói: "Nhiều năm trước, chúng ta đã có một lần nhiệm vụ là Nam Mĩ, khi đó tập kích một cái cứ điểm, Hồng Khẩu và mẹ cô vừa lúc cũng tại Nam Mĩ, các cô là một trong con tin. Chúng ta liên hợp bộ đội cùng nhau cứu ra con tin, trong đó liền có Hồng Khẩu và mẹ cô."
Anh nói khá đơn giản, bởi vì đề cập hành động quân sự là muốn giữ bí mật.
"Cô biết anh là ai?" Hinh Hinh hỏi lại.
" Lúc ấy cô cũng không biết, chẳng qua về sau anh từng đi qua Nhật Bản, cô nhận ra anh." Minh Ý trả lời.
"Xem ra là mỹ nhân yêu anh hùng, người ta yêu anh, nhớ mãi không quên đi!" Giọng nói Mậu Hinh chua xót.
"..." Minh Ý thở dài, kéo cô ngồi xuống đến trên ghế sofa, "Sau khi em nhìn thấy cô liền biết hoàn toàn không phải có chuyện như vậy."
" Thực ra anh không nhất định thật sự phải đáp ứng Chiến Dã Ưng, điều này hiển nhiên là cái chuyện phiền toái. Còn có, anh có nắm chắc hoà giải quan hệ bọn họ sao? Nếu là Hồng Khẩu Hương Tử thật sự nhìn trúng anh, cho anh bồi cô một đêm mới bằng lòng mà nói, anh làm sao bây giờ?" Không phải Hinh Hinh nghĩ nhiều, Minh Ý là tốt cô lại rõ ràng, người đàn ông tốt người nào đều muốn. Rất nhiều người phụ nữ đều có tâm chiếm hữu, không loại bỏ sẽ không từ thủ đoạn.
"..." Minh Ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331882/chuong-183-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.