Editor: Quỳnh Nguyễn
Lời này ném ra, Minh Chí Côn đều đã ngây ngẩn cả người, chiêu này quá độc ác, với Minh Nhất Kỳ mà nói căn bản chính là rút củi dưới đáy nồi. Minh Chí Côn nhìn chằm chằm cháu trai: "Đều là người một nhà, nhất định phải như vậy sao?"
"Ông nội, chính là bởi vì là người một nhà, nhất định phải như vậy." Minh Ý, "Chỉ có như vậy mới có thể để cho A Kỳ hồi tâm, đừng làm bậy lung tung nữa."
Minh Chí Côn vốn muốn nói cái gì, Minh Ý nói: "Ông nội, nếu ông cảm thấy được cháu làm sai, hoặc là đã làm phân, có lẽ cháu có thể nhường vị trí này để cho ba và A Kỳ tới ngồi, có lẽ bọn họ có thể có biện pháp giải quyết càng tốt."
Anh cho tới bây giờ không muốn ngồi thượng vị này như vậy.
Lần này Minh Chí Côn đều đã nuốt xuống tất cả tức giận rồi. Để cho Minh Nhất Kỳ hoặc là Minh Văn Hiên tới ngồi vị trí này, sớm hay muộn Hoàn Vũ sẽ xong đời, nguy cơ hai năm trước chính là vết xe đổ.
Hiện tại nếu không phải Minh Ý trấn thủ, Hoàn Vũ sớm bại rồi.
Truyền đạt phương án của Minh Ý cho Minh Nhất Kỳ, Minh Nhất Kỳ bắt đầu phát điên: "Ông nội, này tuyệt đối không được."
"Cháu nuốt sáu triệu công ty là sự thật, hiện tại anh trai cháu cho cháu phun ra cũng là đương nhiên." Minh Chí Côn nói.
Minh Nhất Kỳ tức, Tống Mạn Vân ngồi không yên, lập tức nói: "Ba, Hoàn Vũ sớm hay muộn là của Nhất Kỳ, hiện tại anh lấy tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331945/chuong-193-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.