Editor: Quỳnh Nguyễn
Thân thể Mậu Hinh mềm nhũn, cô đỡ mặt sau tường, sắc mặt tái nhợt.
"Muốn anh đọc cho em nghe sao? Anh đều có thể đọc ra." Minh Nhất Kỳ nói xong hạ thấp thanh âm, "Vì sao mẹ ôm ấp cùng chú Minh? Bọn họ..."
"Ngậm miệng, ngậm miệng, ngậm miệng." Mậu Hinh vội vàng cắt ngang anh nói, "Minh Nhất Kỳ anh ác ma này."
"Đúng, anh là ác ma, mỗi người Minh gia đều là ác ma, thực ra em cũng là. Nếu không thì, em sẽ không sinh Tiểu Sâm, không phải sao?" Minh Nhất Kỳ nói.
Thân thể Mậu Hinh có chút nhuyễn, cô thậm chí không dám lại nhìn mặt Minh Nhất Kỳ.
"Em gả cho Minh Ý là kết quả anh dự liệu, em và Minh Ý vừa thấy mặt anh liền biết, Mậu Hinh em vẫn lại là quên không được người đàn ông Minh Ý này. Nửa đêm leo đến trên giường anh, ngủ ở chỗ lưng của anh. Vụng trộm tính toán thời gian anh trở về, thậm chí chạy đến Thanh Đảo đi tìm anh, các em cùng nhau nói chuyện phiếm dưới ánh trăng, đúng không?" Minh Nhất Kỳ đều đã nhớ rõ ràng mỗi một chữ bên trong nhật kí, như thế nào đều sẽ không quên.
"..." Mậu Hinh không nói lời nào, này đích xác đều là bí mật nội tâm cô, cô cũng sớm biết rằng Minh Nhất Kỳ biết.
"Em thích Minh Ý, rất sớm anh liền biết. Lại vẫn có một việc, em biết không? Minh Ý, anh cũng vẫn thích em.." Minh Nhất Kỳ nhẹ nhàng hoán vị trí, tay vẫn không rời khỏi bản nhật kí, "Rất sớm anh liền biết Minh Ý thích em, cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1331952/chuong-194-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.