Editor: Quỳnh Nguyễn
Lời này ra, sắc mặt Minh Nhất Kỳ một xanh một trắng.
" Tốt." Lão phu nhân vẻ mặt thất vọng nhìn cháu gái, "Nhất Hạ, cháu gây họa ở bên ngoài, trở về trong nhà vẫn còn không sống yên ổn."
"Nếu cháu mang đến tranh cãi cho cái nhà này, cháu đi là được." Nhất Hạ nói xong, vượt qua Minh Nhất Kỳ nói.
"Nhất Hạ, chân con làm sao vậy?" Tống Mạn Vân ngăn lại con gái, quan tâm hỏi.
Rốt cục có người lại vẫn biết hỏi chân của cô, cô cười lạnh một tiếng.
"Yên tâm, không gãy." Minh Nhất Hạ đẩy mẹ ra, cũng không chú ý chân thương tổn chạy ra.
May mà trợ lý không đi xa, cô gọi điện thoại cho trợ lý quay lại tới đón cô.
Cô bắt đầu chỉ chịu đựng tức giận cùng đau nhức cắn chặt khớp hàm.
Trợ lý xem mặt cô không tốt, biết cô tính tình nóng nảy, cũng không dám nói lời nào, chỉ lẳng lặng lái xe.
Nhất Hạ gọi điện thoại người đại diện: "Chị Chương, em muốn mở buổi họp ký giả."
"Cái gì? Em có biết chuyện bây giờ có bao nhiêu nghiêm trọng sao? Em mở buổi họp ký giả? Em nghĩ tốt nói như thế nào sao? Bây giờ chúng ta còn nghĩ lời nói." Chương Tả nói.
"Không cần, trực tiếp mở buổi họp ký giả." Minh Nhất Hạ nói, "Chị sắp xếp đi, em muốn thời gian nhanh nhất."
"Em điên rồi, em có biết chỉ cần em nói sai một câu, em liền xong rồi em biết không?" Hiển nhiên Chương Tả không đồng ý.
"Kia lại như thế nào!" Nhất Hạ nói, "Kia lại như thế nào!"
Chương Tả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/1332194/chuong-240-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.