Editor: Quỳnh Nguyễn
"Hinh Hinh... Minh gia cũng đối cháu không được." Minh Chí Côn gian nan phun ra mấy chữ này.
Hinh Hinh nghe mấy câu nói đó cũng không có cảm giác gì, có đôi khi ngôn ngữ là vô lực nhất, mặc kệ Minh Chí Côn hiện đang nói cái gì đều sẽ không đả động cô.
"Tiểu Sâm thật đáng yêu, cháu gả cho A Nhất, A Nhất đối cháu tốt, hi vọng có thể bồi thường cháu." Minh Chí Côn lại nói.
Bồi thường, lão nhân cùng cô nói bồi thường? Cô kỳ thật cũng không cần Minh gia bồi thường, nếu như thật muốn nói bồi thường, cô cực kỳ muốn hỏi ông một chút muốn bồi thường thím Cát như thế nào. Thím Cát bởi vì ông, cửa nát nhà tan, ông có thể có một tia áy náy.
Nhưng mà hỏi cái này chút lại có ý nghĩa gì? Lão nhân đã như vậy rồi.
"Cháu...." Minh Chí Côn tựa hồ còn có nói, nhìn đến mặt Hinh Hinh bình tĩnh, rất nhiều nói đều đã nuốt trở về, "Tiểu Sâm thật đáng yêu, cháu và Minh Nhất là người có phúc."
"Người bảo trọng, nhất định sẽ khôi phục." Mậu Hinh nói. Minh Ý nói qua hiện tại Minh Chí Côn không thể chịu kích thích, cho nên cô cũng tận lực không đề cập tới chuyện này.
Kỳ thật không có quá nhiều lời muốn nói, Hinh Hinh đối với lão nhân này đã hận cũng không oán, đối với ông lưu lạc hoàn cảnh như vậy cũng không có nửa phần đồng tình, không hơn.
Sau đó Mậu Hinh và Tiểu Sâm đều đã đi bệnh viện, liền được Minh Chí Côn đơn độc nói chuyện, dẫn tới sóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/483023/chuong-309-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.