- Đâu có quy định của pháp luật không được biết tên của cô? Hơn nữa cô là người nổi tiếng có phải không? Diệp Phàm hừ nói.
- Anh thật lạ, Đàm Tiếu Tiếu cười nói, cười đến rạng rỡ rồi, tay có vẻ như vô tình vẫy lên không trung.
Độc công đến đây, Diệp Phàm thầm cảnh giác, mặc dù nói hắn không sợ một số độc, nhưng cũng không có nghĩa là không sợ tất cả mọi loại độc.
Đàm Tiếu Tiếu là người trong hàng trăm năm qua của Ngũ Độc giáo mới luyện thành người độc, chắc chắn có chỗ khác. Tuy nsoi người này công lực cũng không phải đặc biệt cao, nhưng độc công chắc chắn kiệt xuất.
Dưới đôi mắt ưng, một ít viên bi màu tím xuất hiện bay về phía hắn. Diệp Phàm vừa nghe, thiếu chút nữa cười ra tiếng, trong lòng tự nhủ đây không phải là Sói hoa tím của Tam Độc giáo mình đã gặp sao? Loại này ngay cả dây lưng của Diệp Phàm cũng có thể nuốt được chẳng những không có tổn thương mà còn có thể trợ giúp luyện độc công.
Diệp Phàm tỏ vẻ không để ý còn hút thuốc, ra sức hít một hơi khen: - Đúng vậy, thuốc lá này rất thuần khiết.
Không tồi cái rắm, anh cứ ra sức hút đi, hút không chết được Diệp Phàm anh. Đàm Tiếu Tiếu độc ác mắng thầm, trên mặt vẫn tươi cười, giống như một con heo đang động đực hướng về con nái tỏ vẻ.
Đương nhiên, Đàm Tiếu Tiếu chỉ muốn trừng trị Diệp Phàm một chút, cũng không phải là muốn lấy mạng của hắn. dù sao người này lại lịch chưa rõ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/251710/chuong-2882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.