Vừa dùng phi tiêu, nhưng vẫn không dính. Sau đó Can Tương đi ra, hướng cắt con giun. Chẳng quan, Can Tương cũng chỉ là cắt một cái khoảng không, giống như cát ở trong không khí. Người này, đúng thật là một cái bóng.
Tuy nhiên, Diệp Phàm dường như bị con giun giận quấn vào người, Diệp Phàm tiến lại gần, đánh cho người này đầu óc choáng váng không tìm ra phương hướng.
Diệp Phàm càng đánh trong lòng càng nguội lạnh, cảm thấy được cái bóng này so với Hoành Đoạn Thiên Hà còn lợi hại hơn nhiều lắm. Chỉ một cái bóng còn lợi hại như thế, bản thể. của anh ta chắc sẽ rất cao?
- Rốt cuộc anh muốn làm gì?
Diệp Phàm nằm dưới đất không đứng dậy.
Két…Diệp Phàm cảm thấy bên hông cô gái rất căng thẳng. Phát hiện Huyết Cương đã đến giữa con giun.
- Trả lại cho bố mày đi!
Diêp Phàm vùng vẫy thoát ra khỏi suy nghĩ, tuy nhiên, lại làm cho người ta ngã xuống mặt đất, cảm giác xương cốt đều ọp ẹp.
Tuy nhiên, tiếp theo là một màn khiến cho Diệp Phàm sợ hãi thiếu chút nữa là nuốt đầu lưỡi.
Chỉ thấy người con giun nhự nhàng vuốt Huyết Cương, giống như một người cha nhẹ nhàng vuốt ve trên người Huyết Cương.
Môi nhự nhàng di chuyển, miệng phát ra tiếng ô ô nghe không hiểu là tiếng gì. Không lâu sau, dường như vẻ mặt con giun hình như bị kích phát.
Con giun từ từ trở nên nhanh hơn, sau đó, nó điên cuồng hơn. Con giun tự nhiên lại trình diễn lộ ra Tử sắc, giống như một cái cây cà nhỏ bé.
Diệp Phàm kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893225/chuong-3168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.