- Không việc gì, không việc gì, việc này Chủ tịch cũng biết. nhưng, Diệp Phàm thực sự làm người ta yêu quý. Hắn trung thành với nước ta. Chúng ta căn bản không cần băn khoăn cái gì.
Cung Khai Hà cười nói.
- Đó là đương nhiên, nếu không, tôi cũng không dám nói những lời này có phải không?
Kế Viễn cười nói.
Tám giờ sáng ngày hôm sau, trận đấu tiếp tục tiến hành.
Quyền Thiên đại sư tiếp tục đấu với Y Huyết Tiên.
Y Huyết Tiên vẫn che mặt, mà đạo trưởng Quyền Thiên cũng mặc đạo bào cùng giày màu xanh, trang phục dân tộc của Trung Quốc.
Hai người một người hướng đông một người hướng tay, giống hai con chim bay về hai bên vách núi. Sau đó đứng trên một cây đại thụ nhìn đối phương.
Những đội viên trẻ tuổi của Tổ đặc nhiệm A rất kích động, nhưng một đám cũng không dám phát ra âm thanh gì, hai mắt một nhìn bên trái một nhìn bên phải.
Diệp Phàm và Phí Thanh Sơn ngồi im trên ghế, đương nhiên, mỗi người đều giữ một ống nhòm to.
Bởi vì hai người đang ngồi trong phòng cách đó năm sáu dặm. Có đôi mắt ưng như Diệp Phàm cũng không ngại, mà ống nhòm hiệu quả cũng rất tốt.
Hai người lẳng lặng đứng gần nửa tiếng, những người đứng nhìn đều trông mong họ ra tay.
Trận đấu giữa hai cao thủ Tiên thiên đại viên mãn rất khó thấy. Tất cả đều đang chờ đợi.
Y Huyết Tiên di chuyển, vẫn là roi của cô, vút về phía Quyền Thiên cách xa ba bốn trăm mét.
Lần này khí thế tương đối lớn, hình ảnh một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893257/chuong-3136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.