Két, cảm giác trong tay nhẹ đi, Hắc lư đề không ngờ bị Huyết cương há mồm cắn một cái trong miệng.
Tiếng răng rắc vang lên.
- Hắc lư ngàn năm của tôi. Trương Ẩn Hào đau lòng hét lớn, bởi vì, hắn lư đề bị Huyết cương gặm, hơn nữa, ngay cả xương cốt cũng bị nó nuốt vào.
Diệp Phàm giành lấy Nhu cực đao của Vương Nhân Bàng, bức nội khí đao vươn ước chừng nửa thước dài, màu đỏ. Đao này giống như tia laser trong phim khoa học viễn tưởng chém vào trên tay Huyết cương.
Băng một tiếng, hẳn là chặt đứt đi. Bởi vì nhu cực đao được tăng năng lực. Bán tiên thiên như Diệp Phàm có thể tăng năng lực của đao lên gấp ba lần.
Nhưng Diệp Phàm cúi đầu nhìn, nhất thời thiếu chút nữa chán nản.
Đao khí lợi hại như vậy chém vào tay không ngờ không việc gì, dù chém như vậy nhưng không hề có chút dấu vết nào mà mắt thường có thể nhìn thấy.
- Chém, chém chém
Diệp Phàm hét lên, liên tục chém mười đao xuống.
Vô dụng, không hề chém không đứt tay Huyết cương, sát sát vài tiếng vang lên, quan tài đá bị chấn động, lại mở ra, lộ ra nửa người huyết cương.
Hai tay của Huyết cương đều vươn ra, đột nhiên hé ra ngoài. Mà ánh mắt của tượng đá kia đột nhiên bắn ra một luồng ánh sáng, to như cánh tay.
Lúc này, quan tài đá đột ngột xuất hiện một lực hút rất lớn.
Mọi người đang đánh nhau với chim lạ lúc này cảm giác cả người chấn động, cố gắng giữ nhưng không khỏi cả người lao đến trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893335/chuong-3058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.