Đi một vòng là muốn cởi quần rồi, tốc độ rất nhanh, Diệp Phàm vẫn còn chưa hết khiếp sợ, Mộc Nguyệt Nhi bây giờ chỉ còn mặc mỗi cái quần đùi thôi.
Cởi hết ra.
- Làm sao, không dám làm vậy à. Dung nhan Mộc Nguyệt Nhi tôi cũng không kém, cơ thể Mộc Nguyệt Nhi tôi cũng tuyệt đẹp. Họ Diệp kia, thế nào, nhát gan có phải không? Ai là ni cô, ai là ni cô…
Tiếng thét chói tai của Mộc Nguyệt Nhi vang quanh sân rất lâu.
Tuy nhiên, giờ phút này mồ hôi trên mặt của Diệp Phàm như xuyên qua từng mảng núi rừng.
Nội công 30 năm của hắn buổi tối hôm nay đã phát tác, trở thành cao thủ, hơi thở của hắn là rõ nét nhất.
Thế nên, hắn ở trong rừng điên cuồng đấm đá.
Hình như hắn điên rồi, đánh đến nỗi đá và cây cỏ bay tứ tung lên.
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Phàm xuất hiện một ý nghĩ. Theo cái ý nghĩ ấy hắn chạy dọc theo khu rừng, giống như cá bơi vậy.
Một lúc sau, cỏ dại mọc thành phiến giống như những bông hoa bình thường, từng bông nhảy múa trước mặt vậy. Hắn đuổi theo.
Đừng nhìn chỉ có cỏ dại, những cây cỏ dại này lại có thể nghiền nát cả tảng đá ra, quả nhiên lợi hại vô cùng.
Khoảng hai giờ, Diệp Phàm dừng lại.
Giọt nước ấy à, thật không ngờ có thể khiến Mộc Nguyệt Nhi, người có thói quen ngư long thập bát biến thành ‘ngư ba khiêu lãng’ thứ ba.
Xuất ra một chiêu này, có thể thúc dục bất cứ điều gì nổi sóng, công kích đối thủ dời non lấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893389/chuong-3004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.