Đợi ánh hồng kia đứng vào trong gốc cây Trương Hùng cười, còn Bao Nghị như kiểu xem thiên thư nói:
- Anh Diệp, anh đã nuôi rắn chơi lúc nào thế. Rắn này nhỏ thì có tác dụng gì chứ, người ta có cả mấy trăm con kia kìa, đều to bằng miệng chén. Có thể nuốt vừa cả mấy con rắn nhỏ của anh.
- To cũng không có nghĩa là có tác dụng, rắn của anh Diệp có thể được coi là đại vương của rắn. Anh mới chỉ nhìn thôi còn chưa vào trận chiến thật mà
Trương Hùng cười nói, Kế Vĩnh Viễn cũng đang nhìn kính nhìn trong đêm, nhìn những con rắn của Diệp Phàm.
Loạt xoạt…
Diệp Phàm vừa ra tín hiệu thì tiểu hồng xà đã từ trên thân cây bắn ra. Việc đột ngột đã xảy ra, con rắn đã có thêm cả cánh.
- Mẹ kiếp, rắn mà lại còn có cánh sao, có phải thành rồng rồi à?
Bao Nghị kinh ngạc nói.
- Anh Diệp có những đồ nghịch thì thôi rồi, có thể là loại lai cũng nên.
Trương Hùng khách sáo nói.
Chỉ thấy tiểu hồng xà liền bay ngay lên đầu con rắn to kia, nó như vương giả, sau đó dùng đuôi như người đứng trên con rắn kia.
Giờ phút này những con rắn đang định tiến vào phòng như đã ngửi được mùi gì, nên đều sợ hãi lui ra ngoài ngay.
Không lâu sau liền rời khỏi phạm vi đến mười mấy mét. Còn con rắn to kia vì tiểu hồng xà đứng trên đầu nên cũng không dám động đậy gì.
Có thể cách khống chế con rắn kia cũng có vẻ lạ, một âm thanh sắc nhọn truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893427/chuong-2974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.