- Thằng nhóc, đi vào cho tôi.
Diệp Phàm bị Sửu Vô Đoan đá một cước vào trong địa đạo.
- Đừng nóng vội, bên trong có lẽ có độc đấy. Đợi một hồi cho tiêu tan một chút hãy vào, tiền bối chẳng lẽ không hiểu, đây chắc chắn là sự thật.
Diệp Phàm vội vàng hét lên.
- Có độc thì cậu chết trước.
Sửu Vô Đoan không thông cảm cho Diệp Phàm, một lực mạnh mẽ lại truyền đến, giúp đẩy Diệp Phàm vào bên trong. Diệp Phàm không có cách nào, nội tức của Sửu Vô Đoan quá mạnh mẽ, buộc lòng phải bò vào.
Trong hang đầy mùi ẩm mốc, tuy nhiên, may mắn còn không có gì làm cho người ta ngẹt thở. Diệp Phàm cũng cảm thấy an ủi trong lòng.
Đúng lúc này, một lực mạnh mẽ truyền đến từ phía sau. Diệp Phàm bị Sửu Vô Đoan kéo lên không trung.
Hắn cảm thấy lạ khi nghe được một hồi âm thanh hỗn loạn vang lên. Vừa thấy thế cũng lạnh sống lưng.
Bởi vì, vừa rồi chỗ hắn nằm sấp không ngờ có hàng trăm mũi tên nhỏ, tất cả đều màu tím đen, chắc chắn là rất độc.
- Vừa rồi thiếu chút nữa cậu thành con nhím rồi.
Sửu Vô Đoan hừ nói.
- Cảm ơn tiền bối đã cứu mạng.
Diệp Phàm nói, trong lòng không hiểu sao cả, đôi mắt ưng của mình không ngờ không phát hiện ra ám khí.
Sao Sửu Vô Đoan có thể phát hiện ra. Chẳng lẽ cao thủ bán Tiên Thiên có năng lực quan sát mạnh hơn hắn? Nhưng nếu thế thì làm sao giải thích được chuyện trong miếu ông ta không phát hiện hai người trốn trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/893861/chuong-2554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.