Thứ này khi được khống chế bằng lực nội kình thật đúng là hữu dụng. Tuy nhiên, khi Diệp lão đại tràn đầy tự tin quăng lưỡi dao đi, phát hiện lần này can tướng chỉ có thể dùng như phi đao. Nội khí căn bản không thể khống chế.
Diệp lão đại cực kỳ buồn bực, cầm lấy can tướng, thứ đồ chơi này lúc linh lúc mất linh. Phỏng chừng có lẽ bởi vì nội tức không đạt tới mức nó yêu cầu. Một là không thể khống chế, hai là nội lực không đủ.
- Thôi vậy, còn phải tăng cường luyện tập nhiều.
Diệp lão đại buồn bực thu hồi lưỡi dao, đứng trong vườn bắt đầu tay đấm chân đá.
Buổi chiều ngày hôm sau, Phó chủ tịch tỉnh Y Kiệt Minh mang theo một đoàn người khá đông tới thành phố Đông Cống.
Y Cao Vân dẫn theo thành viên bộ máy Thành ủy, Diệp Phàm dẫn theo thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố nghênh đón Chủ tịch tỉnh Y đại giá quang lâm tại Thành Ủy.
Hai bên hàn huyên qua lại.
Y Cao Vân vươn tay ra, nói:
- Chủ tịch tỉnh Y, chúng ta đến phòng hội nghị ngồi một lúc nhé? Ngồi xe mấy tiếng chắc cũng mệt lắm rồi.
- Không cần đâu, lần này nhận sự ủy thác của Chủ tịch tỉnh Trịnh đặc biệt xuống đây xem xét. Bây giờ chúng ta đi luôn đến nhà máy Dương Xuân đi, giải quyết cho xong chuyện thì hơn. Bằng không, kéo dài ra, thành chuyện lớn thì phiền phức lắm.
- Vậy được, chúng tôi đã chuẩn bị bữa tối ở nhà máy đường Dương Xuân rồi.
Y Cao Vân nói, đoàn người đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/894790/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.