- Ngày mai chỉ sợ là tôi không có thời gian.
Tô Trang Thành nhíu mày cuối cùng nói và chủ đề câu chuyện.
- Sao lại không có thời gian, mọi điều kiện hình như đã chuẩn bị hết?
Trang Ninh Phương nói.
- Việc này…
Tô Trang Thành nhíu mày, có vẻ như vô tình nói đến chuyện cục Công an Hải Đông đang giam gữi em gái. Đương nhiên, Tô Trang Thành nói chuyện rất tự nhiên, rất khó hiểu. Nhưng như thế cũng không thể lừa được nhân vật tai to mặt lớn trong quan trường như Phí Mãn Thiên.
- Anh xem, Bí thư Phí, việc này có phải là nên giải quyết không?
Yến Xuân Lai nhìn Phí Mãn Thiên một cái, nhíu nhíu mày.
- Ừ, phải giải quyết. Tuy nhiên, tổng Giám đốc Tô đã có thành ý, sáng mai vẫn có thời gian ký kết một hợp đồng hợp tác có phải không? Ha ha. Có một số việc, nóng vội không tốt.
Phí Mãn Thiên vừa nói những lời này, Tô Trang Thành thiếu chút nữa chửi bậy.
Biết Phí Mãn Thiên đang ra giá. Ý tứ tuy là mơ hồ nhưng nhắc nhở anh ta. Nếu không ký thỏa thuận hợp tác, chuyện tiểu thư nhà họ Tô Phí Mãn Thiên không đồng ý.
- Thế này đi, Bí thư Phí, chúng tôi có thành ý đến đây. Sáng mai có thể cùng Phó Chủ tịch tỉnh Trang ký thỏa thuận hợp tác. Trước tiên để tiến hành giải phóng mặt bằng, tập đoàn Tô thị ứng ra một trăm triệu phí sử dụng đất được chứ?
Tô Trang Thành không có cách nào khác, đành đưa ra một trăm triệu.
Thầm nói, chó Nhật, bố dùng tiền còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/894856/chuong-1831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.