- Thật đấy.
Diệp Phàm vẻ mặt đứng đắn, nhìn Tống Trinh Dao.
- Không giúp
Tống Trinh Dao lắc đầu từ chối, không chút nể mặt Diệp lão đại.
- Thực sự không giúp à?
Diệp lão đại hỏi lại.
- Đã nói không giúp là không giúp.
Tống Trinh Dao lại lắc đầu. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenso.com
- Không giúp thật sao?
Diệp lão đại tức giận, vồ qua, ôm lấy eo Tống Trinh Dao.
- Anh làm gì đó? Ở đây đông người lắm.
Tống Trinh Dao hoảng sợ, nhìn đám người đang bận rộn đằng xa, không dám lớn tiếng, chỉ dám giãy dụa.
- Đừng nhúc nhích! Nhúc nhích nữa là anh ôm chặt thêm đấy!
Diệp Phàm tay ôm chặt, Tống Trinh Dao bị hắn ép sát vào.
- Rốt cuộc anh muốn làm gì?
Tống Trinh Dao rối đến độ sắp khóc.
- Giúp anh làm chuyên đề, lấy chủ đề là xác khô. Sau này, trọng điểm tuyên truyền là vì sao xác khô lại không bị rữa, đó là vì gỗ đào của huyện Đào Mộc không những có thể trừ tà, hơn nữa, còn có tác dụng thẩm mĩ, bảo vệ thi thể.
Diệp Phàm nói.
- Gỗ đào, bảo vệ thi thể, trừ tà, còn thẩm mỹ nữa. Tôi bảo này Chủ tịch thành phố Diệp, những lời ngụy biện của anh khó thuyết phục người ta quá. Kiểu ngụy biện này mà anh cũng nghĩ ra, người trong thiên hạ không phải ngốc cả đâu. Nếu tôi đưa tin cho các anh, vậy không phải là Đài truyền hình tỉnh có ý lừa gạt mọi người à.
Tống Trinh Dao châm chọc nói.
- Chờ đại sư Trương Đạo Sâm đến, chính ông ấy là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/894954/chuong-1737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.