- Hoàn toàn là vu cáo, thưa Bí thư Đoàn. Lẽ nào anh lại tin những chuyện này?
Cố Nhất Võ sắc mặt trắng bệch lại càng trở nên tái nhợt, thiếu chút nữa thì gào lên.
- Vấn đề không phải là tôi tin hay không mà là chuyện báo chí đăng có phải là sự thật hay không?
Cậu nghĩ thử xem, chuyện này vừa xảy ra đã khiến cho Thảnh ủy Thủy Châu chúng ta bị động biết bao nhiêu, ảnh hưởng xấu thế nào hả. Nói khó nghe một chút, chuyện của cậu bây giờ đã trở thành tin tức lớn nhất của thành phố Thủy Châu rồi.
Đoàn Hải Thiên khẽ đập bàn, liếc nhìn Cố Nhất Võ một cái, giọng lạnh lùng nói.
- Tôi lấy tư cách Đảng viên ra cam đoan, chuyện này tuyệt đối không có. Đây là có người cố ý vu cáo tôi, có người muốn chỉnh tôi thưa Bí thư Đoàn. Hơn nữa tôi nghi ngờ người này có dụng tâm ác độc, hẳn là muốn lấy đây làm quân cờ để làm rối loạn cả cục diện phát triển của thành phố Thủy Châu.
Cố Nhất Võ rất căm phẫn, tuy nhiên thằng cha này cũng khá thâm, đã đem việc này quàng lên người Đoàn Hải Thiên, muốn lấy toàn bộ lực lượng Thành Ủy Thủy Châu ra đối phó chuyện này.
Nhưng, Đoàn Hải Thiên là ai, người ta là thủ lĩnh tỉnh thành, lão cáo già thành tinh trên quan trường rồi, tất nhiên sẽ không bị mắc lừa. Hắn lạnh lùng liếc nhìn Cố Nhất Võ đang hoang mang một cái, hừ nói:
- Việc này cậu đừng nói với tôi, hãy đi giải thích rõ ràng với đồng chí Trương Hòe ấy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/895110/chuong-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.