-Lão Hà, anh cũng giễu cợt tôi à. Chuyện của tôi anh còn không rõ ràng sao. Còn không phải là khu Tây Thành hiện đang muốn xây dựng, nhu cầu về nước rất cấp bách.
Mà Tây Thành không có con sông, cho nên, tôi liền mượn chút nước cho các cô. Nhưng Vu Tây Dương không trôi qua, chỉ trích chúng tôi trên thượng du đem nước sông Ngọc Diệp vào hồ của khu Đông Hồ bọn họ, còn có thể gọi là khu Đông Hồ sao?
Hơn nữa, việc này còn liên lụy đến khu Hồng Liên.
Lý Kiện Pha nói đến đây nhìn Diệp Phàm một cái.
-Không có việc gì, anh tiếp tục nói, tôi cũng muốn nghe xem.
Diệp Phàm gật gật đầu, cũng không có ý trách Lý Kiện Pha. Mà Diệp Phàm trong nháy mắt cũng hiểu, hóa ra là Lý Kiện Pha muốn mượn lực của hắn để đả kích Vu Tây Dương. Bởi vì hắn cũng là ủy viên thường vụ Thành ủy. Hơn nữa còn là cấp Giám đốc sở, phó bí thư. Vị trí trong đảng cao hơn Vu Tây Dương vài bậc.
Trong lòng Diệp Phàm quả là muốn cười, hắn định mượn lực lượng của Lý Kiện Pha đi liên lụy một chút Vu Tây Dương. Không thể tưởng tượng được Lý Kiện Pha thật ra muốn lợi dụng mình.
Thói đời thật là không rõ, môi người hình như đều lợi dụng người khác. Mà mỗi người hình như đều bị người khác lợi dụng. Ừ! Không bị người khác lợi dụng là không có khả năng, muốn không lợi dụng người khác là không có khả năng, nói thế quá đúng.
-Không có việc gì, Lý Kiện Pha Bí thư Diệp đại nhân độ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/895301/chuong-1502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.