Phía dưới bàn họp, còn lại 8 ủy viên thường vụ mắt nhìn chăm chú tài liệu trước mặt, có người cầm bút ghi chép, thật ra, chỉ là giả vờ, căn bản là đang dùng bút trút giận, xem tài liệu trước mặt là bao cát để trút giận mà thôi.
Phí Mặc mặt không chút thay đổi ngồi ở bên cạnh Vệ Sơ Tịnh, lần này gã không nắm chức thay quyền bí thư, trong lòng khá ấm ức, bởi vì gã có tư cách này, tuy nhiên bởi vì tin tức không nhanh nhẹn bằng Vệ Sơ Tịnh, nên bị ả giành trước.
Tất nhiên, tin tức của Vệ Sơ Tịnh tuyệt đối nhanh nhẹn hơn gã, bởi vì Diệp Phàm mấy ngày nay đều cùng cô ta dính cùng một chỗ.
Nhất cử nhất động của Cổ Bảo Toàn hết thảy đều bị Diệp Phàm hiểu rõ. Vệ Sơ Tịnh đã sớm cùng La Hạo Thông làm tốt công tác chuẩn bị, trên tỉnh vừa có rục rịch sẽ lập tức phát lực, đương nhiên đoạt được cơ hội đầu tiên.
Cơ hội đầu tiên, tất nhiên là rất quan trọng, có khi, có khả năng quyết định thành bại.
Phí Mặc cũng chỉ đành thở dài, quẳng bát ném mâm, tuy nhiên thằng nhãi này hiện tại hoạt động nơi nơi, lủi trên luồn dưới.
Vệ Sơ Tịnh hiện tại cũng chỉ là thay quyền, còn chưa chính thức nhậm chức, chỉ cần thế, Phí Mặc tôi còn có hi vọng.
Hơn nữa, lui mười ngàn bước mà nói, mặc dù là Vệ Sơ Tịnh thay thế được Cổ Bảo Toàn, vậy vị trí Chủ tịch huyện của ả thì Phí Mặc tôi cũng không mấy trở ngại khi ngồi vào, so với chức Bí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/896350/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.