Từ phương diện khác thì cũng có thể thấy đời sống trong thôn quá nghèo, phải nhanh chóng tìm ra con đường để mọi người làm giàu.
Cỏ Thiên nhĩ linh nhiều nhất cũng chỉ giúp mỗi gia đình kiếm thêm được vài trăm đồng trong một năm, hơn nữa năm nay hái thì sảng lượng năm sau sẽ ít đi rất nhiều.
Vì thế không thể dựa vào đây để dẫn dắt mọi người làm giàu, đây chỉ là biện pháp nhất thời, còn tính chuyện lâu dài là không thể nào.
- Đường ở phương nào, đường ở phương nào.
Diệp Phàm một hơi thi triển thuật khinh công như một con vượn thoáng cái đã nhảy lên đỉnh núi chìm trong sương mù, dùng Hóa âm mê thuật hét lớn, trong lòng rối bời.
Lúc này hắn chợt có cảm giác hoang đường như lúc đứng ở ngã tư đường hồi mới tốt nghiệp.
- Ha ha ha, hảo khí phách.
Một thanh âm già nua đột nhiên truyền tới rõ ràng từ một cây đại thụ chìm trong sương cách khoảng ba, bốn mươi mét.
Thanh âm vô cùng hùng hồn, như tiếng chuông cổ chấn đau cả màng nhĩ Diệp Phàm.
" Nội kình người này cực kỳ tinh thuần, cao thủ!" , phản ứng đầu tiên của Diệp Phàm là thầm kinh hãi, cảm giác nội kình người này tuyệt đối cao hơn mình.
Mình hiện giờ đã cao thủ thất đoạn rồi, nếu cao hơn mình chẳng phải là bát đoạn sau, loai cao thủ này ở Hoa Hạ như nhàn vân dã hạc, tuyệt đối thuộc về loại nhân vật ẩn sĩ, làm sao sẽ xuất hiện ở thôn Quy Lĩnh hẻo lánh này.
- Ngươi là ai?
Diệp Phàm giả bộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/897002/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.