Tuy nhiên y lập tức bổ sung:
- Ta cũng từng điều tra qua, nhà hắn nghèo kiết xác. Cha hắn làm việc tại sở lao động huyện Cổ Xuyên, là một chủ nhiệm không có thực quyền, mẹ chỉ là một giáo viên tiểu học.
Nhà hắn có một em trai và một em gái còn đang học đại học, đều là những trường nổi tiếng. Nghe nói vì để nuôi mấy anh em hắn ăn học mà cả nhà hắn còn thiếu nợ người ta mấy vạn, bảo nhà cho tiền mua xe là không thể.
Vào lúc trước phó bí thư thị ủy Chu Kiền Dương từng xuất cho hắn 10 vạn đồng để sửa đường thôn đập Thiên Thủy, đến giờ vẫn chưa khởi công.
Nhưng 10 vạn đồng chắc cũng chưa đủ mua xe đó đâu, nhìn phong cách của hắn nữa kìa, hoàn toàn là khí thế của công tử nhà giàu.
Diệp Mậu Tài cũng cảm thấy buồn bực, tiểu tử này làm sao lại có nhiều tiền như vậy, đi xe Mitshubishi, hút Trung Hoa, mặc hàng hiệu, không muốn đỏ mắt cũng không được, trong lòng mắng thầm, " **! Ông mày thì mua một chiếc xe đạp cũng đau lòng, mày thì chơi cả Mitshubishi mà ông mày chắc chưa mua nổi cả một cái bánh xe, còn cái gì là đạo lý? Trong này chắc chắn là có gì đó mờ ám, nếu không tiền kia chẳng lẽ trên rớt xuống, tao nhổ vào! Nằm mơ cũng không được như thế"
- Ha ha! Chuyện này dễ làm mà.
- Mâu Dũng cười quỷ dị rồi cũng không nói nữa, mấy người tiếp tục uống rượu.
Không lâu sau phó chủ tịch Thiết Minh Hạ cũng đến Xuân Hương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-thuat/897188/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.